We love for flowers to blossom
For leaves to green, verdant
The street was wafting with sweet romance
when you took my hand.
Hãy dắt em xuống phố đi anh
Váy đã tím, đã hồng trên những ngã tư quá đông người
Thế nào là hạnh phúc
Làm sao em biết được?
Thế nào là có phước
Làm sao em hay?
Chỉ biết em cần là được anh nắm tay
đi dọc ngang trên phố chiều tàn
Phố không có nhiều bông hoa loa kèn
Gào vào tai anh
Rằng em kỳ lạ
Phố không có những cụm hoa hồng diễm mị
Để em là viển vông
Nhiều con người quá ở không
Thêu thùa điều tiếng
Nhưng hoa loa kèn ngậm miệng
Tắt lời thảo mai
Em chẳng mang giày cao
Để so bì hơn thiệt
Chỉ có đôi bàn chân ta tự biết
Không lệch nhịp bao giờ
Váy đã tím vào chiều như một vệt thơ
Ta ký vào ầm ào phố một giai điệu lạ
Yêu để hoa ra hoa
Lá xanh màu lá
Phố đã rất tình khi anh dắt tay em.
~ Huỳnh Tuấn Anh