The continuation of a fictionalized-based-on-a-true-story series on vegan citizens trying their best to help the planet. This time, we meet a vegan martial artist and a meditating vegan elder - both are women and radiantly so.
Kỳ trước: Quách Tĩnh Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 20)
Trong khi Quách Tĩnh, Hoàng Dung, Niệm Từ Từ ăn chay và Dương Khang (bạn của người ăn chay) lên cánh chuồn chuồn sắt để lai kinh, dự định trên đường sẽ đón Thơm Thơm nữ hiệp ở thành No-la và Tuyết Hỷ cô nương ở thành Phi-la, thì tại thành No-la, Thơm Thơm Chiêu Nho nữ hiệp không chờ cũng không đợi. “Chuyện gì đến sẽ đến mà,” nàng vẫn hay nói vậy.
Thơm Thơm Chiêu Nho và Hương Thơm Chiêu Nho vốn là hai chị em khác cha khác mẹ, sinh cùng ngày, chỉ cách nhau vài sát-na nên đã kết nghĩa kể từ dạo quen nhau trong Hội Phụ nữ Ăn chay Cứu Hành tinh Xanh Xanh. Tuy như hai chị em song sinh nhưng cả hai đời sống hầu như tương phản. Hương Thơm Chiêu Nho như là mây bốn phương trời, thường được Thơm Thơm gọi đùa là “người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơ,” thuộc dạng “lính xa nhà,” từng quen Quách Tĩnh, Hoàng Dung ăn chay trong một khóa tu nghiệp của các điệp viên 00Thấy trên đỉnh đồi lộng gió.
Thơm Thơm Chiêu Nho bởi có duyên với hàng xóm, nên đóng đô định cư tại miền nam, xứ No-la, cửa khóa then gài, “ở một chỗ tưởng chừng không đi lạc, yêu một Người mà cảm thấy mênh mông.” Nhờ nàng có tài ăn nói, tiếng Bắc ngọt như khoai nướng, mía lùi những đêm Hà thành trời lành lạnh, cái miệng chúm chím xinh xinh hay mỉm cười và đồng tiền phơn phớt khi ẩn khi hiện, nên bao nhiêu ngư phủ ngày xưa ở thành No-la đã bỏ nghề giăng câu, bắt cá, mò tôm, trở về đất liền trồng rau muống hữu cơ và các loại rau quả củ đậu khác cung cấp cho nhà hàng, siêu thị, cũng như xuất cảng sang Ả Rập. Giờ đây họ là những đại gia bề thế, cũng thường làm công việc từ thiện giúp người. Cả làng ăn chay đều đùm bọc lấy nhau và sống rất là thịnh vượng. Tuy thế, nếu có thiên tai bất ngờ bao phủ, thì tất cả cũng đành tan theo "mộng chiều xuân." Nhưng cho đến bây giờ, mọi việc vẫn ổn, xô-pha xô-gút (so far, so good).
Thơm Thơm Chiêu Nho nữ hiệp (TT): Bác ơi, bác đang làm gì đấy?
Bác hàng xóm, chít khăn mỏ quạ (BHX): Ối giời cái Thơm đấy à!
TT: Vâng, cháu chào bác ạ.
BHX: Chị sang xem vườn của bác nhé, có hoa mới nở và bác đang mời hàng đậu uống chè.
TT: Uống chè thật à bác?
BHX: Bác nói cho văn vẻ tí mà, thay vì tưới rau thì bác nói là mời rau uống nước.
TT: Chao ôi bác tôi có sáng kiến hay quá nhể!
BHX: Cho vui đấy mà.. Thế cháu đang làm gì bên kia bờ dậu đấy?
TT: Cháu cũng chỉ múa vài đường quyền.. cho vui đấy mà!
BHX: Hôm nào chỉ bác với! Dạo này bác hay nhức mỏi thế!
TT: Giời ơi bác yêu còn khỏe hơn cả chúng cháu, chăm sóc cả vườn rau đâu phải chuyện đùa!
BHX: Biết thế! Nhưng đau vẫn là đau chứ lị! Nhất là sau vụ bão Katrina, tâm hồn bác “mẹ ngủ không yên,” cứ thấp thõm không biết ngày nào giông bão cuồng phong!
TT: “Kế xê-ra, xề-ra” mà bác.
BHX: Xê ra đâu?
TT: Ra đâu cũng được, bác! “Chuyện gì đến sẽ đến mà.”
BHX: Ừ vậy cũng tốt. Lo chi cho nhoài người, cháu nhể!
TT: Cháu mách bác bài thuốc gia truyền.
BHX: Thế à? Quý hóa quá!
TT: Chừng nào không khỏe bác ra ngoài mặt trời ngồi một tí.
BHX: Ối giời, thật không?
TT: Thật chứ bác. (Một trái táo vừa rụng từ trên cành, Thơm Thơm Chiêu Nho nhún người bay tới chụp trước khi trái táo rơi xuống đất.) Đây quả táo dễ thương tự động rơi kính biếu bác.
BHX: À tốt, vậy trưa nay bác làm gỏi táo đãi các bác trong Hội.
TT: Có một trái thôi mà bác.
BHX: Bác còn nhiều ở nhà, bác trộn chung vào cho vui đấy mà!
TT: Bác nói “vui” mãi, cháu thấy vui thật rồi đấy!
BHX: À, cái Thơm Thơm này!
TT: Vâng bác.
BHX: Hôm nào vẽ hộ bác biểu ngữ tên hội của bác nhé, các ông bà ấy cứ nhắc mãi.
TT: Vâng, cháu vẽ liền. “Hội Bô lão Ăn chay Cứu Hành tinh Xanh Xanh,” đúng không bác?
BHX: Đúng rồi, đang nhận đơn, “hứa sẽ hồi âm dù thư đến muộn.”
TT: Vâng bác, muộn còn hơn không.
BHX: Thôi bác vào ngồi thiền tí nhé.
TT: Cháu chào bác ạ!
Các thành viên Hội Phụ nữ Ăn chay Cứu Hành tinh Xanh Xanh mong có ngày sẽ sớm trở thành Hội Phụ nữ Ăn chay Làm đẹp Hành tinh Xanh. Phái đẹp nên thích làm đẹp, nhưng bây giờ con cháu Trưng Trắc Trưng Nhị phải đi cứu các em bé động vật và cứu Mẹ Địa Cầu khỏi vòng biển lửa của khí thải nhà kính do nuôi nông súc lấy thịt. Máu đào của loài vật hãy còn tuôn chảy nên loài người còn xa lối thiên thai.
Cả ngày hôm đó, sau khi vẽ biểu ngữ thật đẹp cho Hội Bô lão Ăn chay, Thơm Thơm Chiêu Nho nữ hiệp say mê tiếp tục luyện võ. Đến xế chiều, đã quá giờ hẹn, vẫn không nghe tiếng điện thoại di động vang lên và cũng không thấy bóng Quách Tĩnh, Hoàng Dung ăn chay sang, Thơm Thơm Chiêu Nho lòng không nao núng và óc cũng không nghĩ xa xôi. Nàng vào nhà uống ly sinh tố nhẹ, rửa mặt và tay chân, thay y phục sạch sẽ, rồi cầu nguyện cho quốc thái dân an và cả làng rau muống hữu cơ được thanh bình.
Nhạc:
Người đi đi ngoài phố,
chiều nắng tắt bên sông
Người đi đi ngoài phố,
bóng dáng xưa mịt mù...
Kỳ tới: Quách Tĩnh ăn chay, giờ này anh ở đâu?