Friday, December 24, 2010

Góc Đẹp Tâm Hồn: Bỗng nhiên có tình yêu (Suddenly, there was love)

Bỗng nhiên có tình yêu
Lá thư Thiên Đàng #3681
Ngày: 23 tháng 12, 2010
Nguyên văn tiếng Anh: Suddenly, There Was Love
Tác giả: Gloria Wendroff
Chuyển ngữ: Hồng Hương / Việt Nam Ăn Chay

Tình thương đôi khi khá quanh co. Tình thương không đứng ra và tuyên bố thẳng. Tình thương đến từ một góc nào đó, và em bỗng khám phá ra. Tình thương khi được phát hiện cũng giống như một nụ cười bất ngờ, khóe miệng chỉ hơi nhoẻn lên thôi, nhưng nụ cười có đó. Như bỗng dưng có ai để một đóa hồng trên gối của em, hoặc vịn chiếc ghế cho em. Có một sự quan tâm, một điều lịch sự - có thể chỉ là lịch sự thông thường thôi - nhưng em nhận biết đàng sau cử chỉ lịch sự thông thường đó là một tình thương rất lớn. Đối với em, cử chỉ lịch sự này không là chuyện thông thường.

Một ngày nọ, em phát hiện rằng em đang được yêu. Dù bề ngoài em ra sao, em vẫn khám phá ra rằng em được thương yêu bởi một người khác và bởi Ta. Em tỉnh thức trước một sự thật: “A, mình được thương. Mình quả tình được thương. Thượng Đế và ai đó đang thương mình, thật sự thương mình. Chính mình.” Và rồi trái tim em nhảy múa, bay bổng trên những vì tinh tú.

Tình thương đã đến, khi em không tìm mà gặp. Bỗng nhiên, tình thương hiện diện. Tình thương ở ngay trước mặt em, phép lạ của tình thương được trao tặng cho em, trong lúc em lại nghĩ rằng em sẽ vĩnh viễn không được yêu thương. Bỗng nhiên, tình thương nhìn vào mắt em, dù sứ giả tình thương không công bố tình thương, mà chỉ ban ra, tỏa rạng, đến từ một chốn của tình thương, như ánh nắng xuyên qua một góc cửa sổ. Ánh nắng này luôn trường tồn và luôn hiện hữu. Em biết ánh nắng có ở đó. Nắng không nói: “Hãy nhìn nè, tôi thương em.” Nhưng tình thương có đó, và em biết rõ, tình thương đó dành cho em. Cuối cùng, một tình thương dành cho em, một tình thương để em trân quý. Tình thương len vào tim em và dừng lại ở đó. Tình thương tự giới thiệu về mình với trái tim rung động của em.

Một điều tuyệt vời khi em phát hiện ra em đang được thương chính là lúc em cảm thấy em thật sự xứng đáng được thương, VÀ, càng tuyệt vời hơn cả, khi em biết rằng em quả thật cũng có khả năng yêu thương. Nhận biết em đang được thương là một điều vĩ đại, bởi em sẽ bắt đầu cảm thấy tình thương đang chuyển động trong chính tim em. Có một tiếng kêu lớn đang vang từ trái tim em: “Ô, tôi có thể yêu.”

Tình thương đã trở nên hỗ tương. Tình thương tự nuôi dưỡng và lớn mạnh. Trước khi em có thể nhận ra thì em đã bước vào cõi khởi xướng tình thương. Hãy nghĩ xem, em có khả năng khởi xướng tình thương từ trái tim em đến trái tim người khác, hay dường như tất cả mọi người. Hãy nghĩ xem, em sẽ là một người đang yêu, một người hào phóng với tình thương, một người được biết đến Đấng Tình Thương bao dung ngự trong tim em. 


Và tình thương trong tim em tỏa rạng. Tình thương đặc biệt dành cho một người và đến từ một người khai triển thành tình thương đại đồng, và bỗng nhiên, em trở thành người yêu thương Vũ Trụ. Em là hành giả của tình thương. Em từng nghĩ tình thương quá mới mẻ với em. Tâm hồn em nay trở thành một huy hiệu của tình thương, chiếu sáng ngày đêm. Huy hiệu này luôn được đánh bóng, ngay cả khi em không nhìn thấy.

Giờ đây em nói: “Tình thương là của tôi.” Rồi em trải tình thương như rải những cánh hoa cam trong buổi tiệc tân hôn, hay thả hoa giấy confetti từ một nơi thật cao vào dịp giao thừa. Em bắt đầu tung tình thương ra, và tình thương rơi vào đâu cũng không quan trọng. Điều quan trọng là em ban tặng tình thương. Việc cho tình thương mới là quan trọng. Bỗng nhiên, em dư dả tình thương.

Bao trái tim trên đời như những hành khất đang kêu van: “Cho tôi xin vài xu lẻ!”

Và trái tim em đáp lời: “Vâng, cái này cho anh/chị/em. Đây đây.” Em cho vài xu tình thương, rồi cho hạt xoàn của tình thương, và bỗng dưng, cả thế giới sáng lấp lánh với tình thương, đơn giản chỉ vì một người đã biết thương người khác.


http://www.vietnamanchay.com/2010/12/truyen-ngan-bong-nhien-tinh-yeu.html

Suddenly, There Was Love
Heavenletter #3681
Published on: December 23, 2010
By Gloria Wendroff

Sometimes love is oblique. It does not come right out and declare itself. It comes from an angle, and you discover it. Love discovered is like an unexpected smile, just the corner of the mouth turned up, yet it is there, the smile. It is like you find that someone has unexpectedly left a rose on your pillow or held a chair for you. There is a consideration, a courtesy, maybe a common courtesy, and yet you know the great love behind that common courtesy. The courtesy had not been common for you.

One day you discover that you are loved. Despite all your façade, you find out that you are loved by another human being and by Me. You wake up to the fact. “Hey, I am loved. I am really loved. God and someone love me, truly love me. Me.” And your heart dances across the stars.

Love came to you when you were not looking. Suddenly, there was love. It was right before you, a miracle of love given to you freely just when you thought you were unloved forever and anon. Suddenly, love looked you in the eye, and yet the presenter of the love did not declare love, just issued it, just emanated it, just came from a place of love angled like sunlight through a window. And yet this sunlight stayed steady. It was always there. You knew it was there. It did not say, “Look, I love you.” But the love was there, and you knew it, and it was love for you. At last, love for you, love to cherish. Love furrowed its way into your heart and was there to stay. Love made itself known to your trembling heart.

What is breathless about discovering that you are loved is that you see that you are actually capable of being loved AND, most wonderful of all, you discover that you are actually capable of loving as well. One great reason why knowing you are loved is a very good thing is because then you begin to find love stirring in your own heart. There is a thump in your heart that says, “Hey, I can love.”

Love has become reciprocal. Love feeds on itself and grows. Before you know it, you will enter the arena of loving first. Just think of it, to be able to initiate love from your heart to another’s or to all seeming others. Just think of it, to be one who loves, who splurges on love, who comes to know the gracious Indweller of love in your heart. 


And the love in your heart rays out. The special love directed to and from an individual grows into universal love, and suddenly you are a lover of the Universe. You are a practitioner of love. You have thought you are new to it. Your heart becomes a badge of love, shining in the day and shining in the night. Your badge was polished all the time, even when you didn’t see it.

“Love is mine,” you say now. And then you fling love out as you would fling orange blossoms at a wedding or confetti from a great height on New Year’s Eve. You begin to toss love, and it doesn’t matter where it lands. It matters that you give it. It is the giving love out that matters. Suddenly, you have love to spare.

Hearts like beggars cry out: “Can you spare me a dime?”

And your heart says, “Yes, here, this is for you. Here you are.” And you give dimes of love and diamonds of love and, before you know it, the world is sparkling with love, all because one simple human being loved another.


http://www.heavenletters.org/suddenly-there-was-love.html