Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 18)
(Các kỳ trước)
Sau một đêm ca hát vui đùa để... lấy trớn chạy tiếp, cặp đôi Quách Tĩnh-Hoàng Dung ăn chay giã từ vợ chồng gia chủ họ Khưu. Hai vị này trao lại Thuần Chay bửu bối (TCBB) cho Hoàng Dung để sang Hoa Sinh Tân nhờ người tín cẩn sao chép lại.
Cảm mến phong độ ôn hòa, thành thật của Quách Tĩnh, Khưu trang chủ hứa sẽ tìm hiểu thêm về việc ăn chay. Thêm nữa, lúc sau này ông có triệu chứng bị thống phong. Lúc đọc TCBB, ông mới giật mình vì nhận ra quả tình các yếu tố như ăn nhiều thịt và nặng cân rơi đúng vào trường hợp của ông.
Từ bấy lâu nay ông giấu Khưu phu nhân, không muốn người yêu bé nhỏ Tiểu Sáo phải lo lắng nếu ông mang bệnh. Phần ông cũng không muốn phải chịu đau đớn nếu có thể ngừa được. Như người vừa tìm ra ánh sáng cuối đường hầm, ông tự nhủ sẽ từ từ bớt thịt xem rủi ro bệnh hoạn có thể nào giảm hay không.
Khưu trang chủ vốn thành đạt rồi, nên ông có lòng tự tin, không ái ngại người ta thị phi chê bai ông nghèo nếu ông ăn chay. Đối với một người có thực chất như ông, Khưu trang chủ biết rằng ông không cần phô trương bề ngoài và không cần phải chứng minh sự giàu sang của mình chi cả. Ông cũng không dại gì màu mè với người chung quanh để rồi mang hại vào thân. Cho thiên hạ biết mình giàu, mua được thịt bò, thịt bê, tôm cá đắt tiền, mà chung cuộc chỉ có mình "riêng một góc giường...bệnh" lãnh đủ, thì ông không dám... khờ đến thế. Dù sao, ông cũng là một doanh nhân từng trải, làm bí-zì-nẹt lâu ngày nên tính toán hơn thiệt rất nhanh.
Trước khi ra đi, Quách Tĩnh-Hoàng Dung ăn chay cũng nhắc lại lời khẩn cầu của Tiểu Yến xin được ăn chay như hai anh em Tiểu Oanh và Trung Thành Văn. Khưu trang chủ cho biết cần suy nghĩ lại vì ái nữ trong tuổi “teen,” cơ thể còn đang phát triển, sợ không đủ chất bổ và sẽ lùn tẹt như ông. Tuy nhiên ông cũng đồng ý sẽ không bắt con gái ông ăn thịt bò sống và tiết canh mỗi ngày nữa. Đại khái thì tình hình tương đối khả quan vì ông bắt đầu biết lắng nghe.
Bao giờ cũng vậy, lắng nghe là một nghệ thuật quan trọng, có thể giúp ta tiến bộ và thành công trên đời. Khưu Bình Phong biết điều đó rất rõ.
Sáng sớm hôm sau, trước khi mặt trời mọc, Quách Tĩnh-Hoàng Dung ăn chay mang Khuyển Ca trở về sum họp với Vương Tiểu Nhị và cảm tạ anh đã quan tâm cho phép KC đi theo hộ tống ngày hôm trước. Khuyển Ca dù đi chơi vui nhưng khi gặp lại Vương Tiểu Nhị thì mừng mừng rỡ rỡ, quấn quýt không rời, nhìn Vương Tiểu Nhị như muốn kể lại chuyến phiêu lưu hào hứng của mình. Quách Tĩnh-Hoàng Dung ăn chay hứa sẽ gặp lại tại Thiên Quán và diện kiến nữ chủ nhân Phùng Thiện Thiên Phương trong buổi hội thảo sê-mi-na với quần hùng thành Bôn-sa về “Thịt Thiệt Hại!”
Trước khi lên đường trực chỉ phương Đông, Quách Tĩnh-Hoàng Dung ghé vào quán chay Xuân Miên Viễn mua bánh bao chay, xá xíu chay, xíu mại chay, bánh giò chay, bánh tét chay, bò bía chay, bì cuốn chay, bánh bèo chay, bánh bột lọc chay, bánh mì chả lụa chay (cho Quách Tĩnh), bánh mì cá mòi chay (cho Hoàng Dung), thêm bánh tầm bì chay, đu đủ bò khô chay, bò lúc lắc chay, mì xào chow mein chay, bún xào chay, hủ tiếu mướp chay, phở áp chảo chay, và nhiều món chay rất hấp dẫn khác.... Hoàng Dung đang gọi món chè bắp cho mình và chè ba màu cho Quách Tĩnh thì Quách Tĩnh có điện thoại.
Quách Tĩnh: Dương Khang hả? Sao, em ngủ được không?
Dương Khang: Quách Tĩnh à.. (thở dài thườn thượt)
QT: Chuyện gì đó đệ? Từ từ rồi nói...
DK: Anh sắp lên đường chưa?
QT: Thì cũng sắp...
DK: (hát) “Có ai biết được, có mình tôi buồn..."
QT: Thì em biết, anh vừa biết, Trời biết, Đất biết – sao gọi là không ai biết? (khoái chí cười vì lâu lâu tự mình nghĩ ra được một câu bắt chước dí dỏm)
DK: Thì bởi.. Thành Bôn-sa này "đi dăm phút đã về chốn cũ..." Tĩnh cho em có giang về Mông Cổ đi!
QT: Đâu được, anh đi hướng khác. Với lại anh có việc cần, không được trễ nãi.
DK: Thì thôi, cho em có giang đến thành Chi-ca!
QT: Thành Chi-ca? Ừm.. cũng được, nhưng anh phải hỏi lại sếp nữa. Mà em quen ai bên đó?
DK: Hình như... người ta ở bên đó.
QT: Người ta nào? Ở đâu lại không có người ta?
DK: Người ta của em đó mà... Niệm Từ Từ...
QT: A, Mục cô nương đó hả? Ở thành Chi-ca à?
DK: Em nghe báo cáo bảo thế. Thấy cũng tội nghiệp...
QT: Thì cũng tại Khang! Chỗ tuyển phu, em đến chơi làm chi rồi bây giờ cho “người ta” nhớ...
DK: Ban đầu em đâu có nghĩ gì đâu! Ham vui mà! Đến lúc đấu võ thắng cổ rồi, phải làm chồng, thì em lại rét quá!
QT: Bởi vậy em phải vào trang Ẩm Thực Chay mà đọc tới đọc lui - Bài học ngàn vàng: "Phàm làm việc gì phải nghĩ đến hậu quả của nó."
DK: 11 chữ này em phải dán lên trán!
QT: Em dán lên trán em thì người khác đọc, chứ em có đọc được đâu!
DK: Ờ há.. Thì em xâm vô tay vậy!
QT: Thôi khỏi xâm, em ngồi im lặng diện bích 8 năm thì sẽ tự động nhớ!
DK: Không được, em ngồi một phút cũng không yên.
QT: Thì bởi... Tại không làm được cho nên mình mới phải tập! Mà thôi... Hoàng Dung nè, để anh hỏi. (QT che máy điện thoại, nói nhỏ nhỏ với Hoàng Dung. HD vẻ mặt đăm chiêu, lắc đầu ngoằy ngoặy, nhưng biết QT thương người nên cuối cùng cũng gật đầu đắt-co đo-cắt và nói nho nhỏ lại với QT, ra điều kiện.) Khang hả? Được rồi em. Tỷ tỷ nói d’accord, tức nhiên là đồng ý!
DK: Yahoo! Hoan hô! Tỷ tỷ dễ thương quá!
QT: Ừm.. thôi được rồi, em lo cho Mục Niệm Từ Từ cô nương của em đi. Ráng mà tốt với người ta. Vậy ra sân bay gặp anh há. Mình sẽ ghé thành Chi-ca.
DK: Tuyệt vời, tuyệt vời! (hát yêu đời) “Em như một nụ hồng, cầu mong chẳng lạnh lùng...”
QT: Nếu em và Mục cô nương muốn nhập bọn sang Hoa Sinh Tân cũng được. Không chừng anh sẽ nhờ hai em giúp bốn tay.
DK: Sẵn sàng, anh!
QT: Khang sửa soạn nhanh nhe. Đừng chải đầu lâu quá!
DK: Sao anh biết hay vậy?
QT: Thì đồng nhất thể mà! À, nói thật đó, nhanh nhe! Sau Chi-ca còn phải ghé thành No-la đón Thơm Thơm Chiêu Nho nữ hiệp, rồi lên thành Phi-la đón Tuyết Hỷ cô nương nữa đó! Anh cúp máy nhe, nói chuyện bằng “xeo” nhiều không tốt! (cúp máy)
HD: Quách Tĩnh à, điệu này chắc Klai Tể tướng “chờ em chờ đến bao giờ” quá!
QT: Không sao đâu em! Mình sẽ đi nhanh hơn máy bay thường!
Cả hai quảy thức ăn trong bị mang sau lưng. Trên đường thấy người homeless vô gia cư nằm co ro, mặt mày đen đủi, Quách Tĩnh dừng lại cho một gói phở chay còn nóng và một đòn bánh tét.
HD: (cỡi chiếc áo khoác sang trọng đắp lên người kẻ khốn cùng, trầm giọng nói) Chúc lành cho bác!
Bà lão: (rươm rướm nước mắt) God bless you! Thượng Đế ban phước lành cho anh chị!
QT, HD: God bless you too!
Khi đi chỉ được vài bước, cả hai ngoảnh lại nhìn thì bóng dáng bà lão ban nãy bỗng dưng không còn nữa!
Kỳ tới: Thành Chi-ca trực chỉ!