Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 12)
(Các kỳ trước)
Quách Tĩnh, Hoàng Dung có điện thoại, nên cáo lỗi bước ra khỏi phòng khách, vào vườn Khưu gia trang. Trời tối, nhưng lối đi trang trí lồng đèn ánh sáng dìu dịu rất thơ mộng, cho thấy Khưu Bình Phong và Tiểu Sáo khiếu mỹ thuật rất cao. Hoàng Dung lướt mắt nhìn quanh, nàng im lặng ra dấu cho Quách Tĩnh đến một nơi tránh xa máy ca-me-ra.
QT: A-lô…
Tiếng nói: (run run) Phượng Hoàng gọi Đại Bàng… Phượng Hoàng gọi Đại Bàng…
HD: Đại Bàng đây, Phượng Hoàng có chuyện chi?
Phượng Hoàng: À, xin lỗi, Phượng Hoàng gọi Hải Âu… Phượng Hoàng gọi Hải Âu… Phượng Hoàng…
QT: Rồi, rồi, Hải Âu nghe đây.
PH: Có Đại Bàng đó không?
QT: Ủa, Phượng Hoàng kiếm Hải Âu hay Đại Bàng?
PH: Ái dà, ta kiếm cả hai. Ta mới bị dũa te tua đây.
HD: Tể… À, thuốc tể... Đói ăn rau, đau nhớ uống thuốc tể! Phượng Hoàng, xin ngài cứ nói. Chúng tôi đang ở bên ngoài, chỉ có thể nói nhỏ thôi. (điện thoại của HD là một sợi dây mỏng bằng bạc, mặt dây chuyền nhỏ chưa bằng móng tay của HD, gắn ngọc amethyst thạch anh tím, hình mặt trăng rất dễ thương)
PH: (bối rối) Nguy to! Nguy to!
HD: Ngài Phượng Hoàng, nước nóng còn có khi nguội, ngài nên bình tâm, chúng tôi đang ở bên ngài…
PH: Hai vị tuổi trẻ tài cao, lão thần khâm phục… Nước nóng còn có khi nguội, chứ Địa Cầu nóng thì chỉ có nước từ di tản cho tới bị thương…
QT: Ngài Phượng Hoàng, chúng tôi cũng vừa xem qua tình hình biến đổi khí hậu.
PH: Thì bởi! Động đất, cháy rừng, đất lở, lũ lụt, nóng bức… liên miên. Thánh Hoàng, í quên Long Nhan, í quên Bệ Hạ, í quên Cửu Trùng - í, mà ngài chưa có code name tên mật…
HD: Thôi tạm gọi là ĐêVê 009 đi, ngài Phượng Hoàng!
PH: À phải, Cửu Trùng, 009…
(sụt sùi xuống câu vọng cổ)
Ngài 009 khiển trách ta không thi hành phận sự,
khiến muôn dân lâm cảnh lầm than, thiên tai bão lụt tơi… bời!
Nhưng ai có biết đâu nắng mưa là bệnh của Trời!
Nay ta một mình miệt mài non sông gánh vác,
xã tắc sơn hà mang nặng oằn vai!...
Thầy Cai lên ngựa lâu rồi,
Klai còn đứng lặng trên đồi ngó theo.
Mưa rừng xứ Thượng đìu hiu,
Klai mang gùi nhỏ đựng nhiều nhớ thương…
QT (nhìn HD, đưa điện thoại ra xa để PH khỏi nghe - điện thoại của QT là chiếc cà-rá vàng có khắc hình mặt trời với những tia sáng rất rực rỡ, mang ở ngón giữa bên tay trái vì QT là lefty, thuận tay trái): Em Dung, chắc ngài Tể tướng quá căng thẳng rồi!
HD (cười hóm hỉnh, gật đầu biểu đồng tình): Ngài Phượng Hoàng à, “trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt”… Có ánh sáng Nhật, Nguyệt bên trong, xin ngài xem tất cả nhẹ như trăng, như thơ… Tất cả ta dâng cho Trời, thì đôi vai không còn gánh nặng. Chiếc gùi tình thương của Klai Phượng Hoàng mang ban phát cho bá tánh tuy vô hình nhưng không bao giờ cạn.
QT: Phải đó, ngài nên suy nghĩ lạc quan và hành động cụ thể, rồi sẽ thành công với sứ mạng của ngài. Kính mong ngài an tâm!
PH: Ối chà, ta nghe đều hiểu hết, nhưng khó thực hành… Đã vậy bà xã ở nhà làm hành, làm tỏi dữ quá! Ta lo việc nước mà phải về nhà trước khi “trăng lên cao muôn hoa sóng dâng đầy.” Không thôi thì “vợ ngủ không yên.” Cứ thế mà lục đục mãi! Đúng là năm nay gặp sao La Hầu mà!
HD: Năm nào ngài cũng gặp, chứ đâu phải năm nay thôi! (cười khúc khích)
PH: Trời, Đại Bàng cười, chứ ta thì “buồn vào hồn không tên” triền miên khói lửa đây.
QT: À, ngài Phượng Hoàng, tiểu sinh đọc trên i-phone, nghe Tuyết Hỷ Cô nương có kể lại Thầy giảng cách phá trận đồ La Hầu.
PH: Sao, sao, kể ta nghe với! Xin lỗi Thánh hoàng cùng quốc dân đồng bào nộp tiền thuế nuôi quan, thần xin vài phút trong giờ công để bàn việc riêng, chiện này cũng hơi khẩn cấp, có liên quan đến sức khỏe và “tánh mạng” của thần!
QT: Không đầy 1 phút, mình an liền.
PH: (máy rè rè, thêm phần lảng tai, nghe không rõ) Cái chi mà có mì ăn liền trong đó vậy Hải Âu phi xứ?
QT: Dạ không, mình an liền. Hay lắm.
PH: An hả? À, an liền hả? Vậy sao? Ta muốn nghe!
QT: Em Dung, mình dùng chiêu Công-phơ-răng côn (conference call) 4 chiều nhé.
HD: Dạ được, Quách ca. Phượng Hoàng, ngài chờ máy xíu nhe. (HD nhanh tay bấm nút.)
Tuyết Hỷ Cô nương: (gần giờ ngọ nên đội nón lá, mang kính râm và găng tay trắng che nắng, phong thái thong dong, chèo thuyền trên sông Cửu Long đưa một nhóm trẻ em và người lớn chuẩn bị vào chùa thọ chay, bỗng chiếc thuyền rung rung, nhìn quanh quất tìm một hồi, thì ra là điện thoại vi-brate) A-lô, Tuyết Hỷ đang nghe.
HD: Tuyết Hỷ hiền hữu, Quách Tĩnh và Hoàng Dung nhờ bạn giúp một việc.
THCN: A, Quách Tĩnh, Hoàng Dung, bạn quý! Hai, ba việc cũng được mà!
HD: Tuyết Hỷ lúc nào cũng rộng rãi. Có một người thân ở đường dây bên kia cần giải trận La Hầu.
THCN: Trận La Hầu hả? (ra dấu cho đám trẻ nói nhỏ bớt vì điện thoại xa nửa vòng trái đất) La Hầu nào ha? Lúc này mình hay quên lắm! Bởi vậy mới thường lên mạng để tự nhắc mình.
HD: Mới kể hôm qua thôi mà. Lời Thầy giảng vui mà hay đó!
THCN: À, à, phải rồi.
HD: (bấm nút) Đại Bàng gọi Phượng Hoàng… Đại Bàng gọi Phượng Hoàng… Phượng Hoàng nghe rõ trả lời?
PH: Có Phượng Hoàng.
QT: Ngài Phượng Hoàng, Bồ Câu sẽ nhắc lại lời Thầy, giúp tiên sinh gỡ rối tơ lòng như mớ bòng bong, giải nạn sao La Hầu khẩn cấp.
THCN: Chào ngài Phượng Hoàng.
PH: Hân hạnh được quen Bồ Câu. Xin nàng cho lão đây được tỏ lời Thầy dạy. Vì chẳng giấu gì cô nương, bà xã ở nhà có tên là Đặng Đừng Đeo Đẳng. Bả Đặng Đừng thì ít, mà Đeo Đẳng thì nhiều, nói dai còn hơn hủ tiếu bà bóng và hay la lối vô trật tự. Quả thật làm trai 12 bến nước!
THCN: Dạ không sao. Chuyện sao La Hầu rất đơn giản. Thầy nói mỗi lần ai “la” thì mình…
PH:.. thì mình sao?
THCN: Thì mình cứ “hầu”! (cả thuyền nghe được, cười ồ thật vui)
QT: Dạ phải, ngài nên uyển chuyển như cổ nhân đã dạy: “Thượng thiện nhược thủy.”
PH: Trời, ta nam nhi chi chí mà phải hầu bà thì mất mặt bầu cua, còn gì là thể thống cơ chứ!
THCN: Thân giả thôi mà, Tiên sinh. Đâu có nam có nữ. Cửa nhà ấm êm thì quốc gia mới thái bình. Mong ngài nhận đôi lời chân thật.
PH: Hic..hic.. Ta nói dzậy chứ hổng phải dzậy! Cám ơn nàng Bồ Câu. Ta sẽ gắng nhớ một chữ: hầu, hậu, hẩu (hảo).
THCN: Dạ chúc ngài may mắn. Xin mạn phép thưa, vì chuyện hâm nóng toàn cầu gấp rút, xứ Việt Nam em biến đổi khí hậu lung tung. Nếu được, xin ngài cùng gia đình hãy gắng ăn chay để bớt nhiều oan nghiệp. Bà xã ở nhà cũng sẽ “em hiền như ma soeur.” Ăn chay nhiều hiền nhiều.
PH: À, ta cũng có nghe nói vụ biến đổi khí hậu ở Việt Nam. Để ta xét lại nghe Bồ Câu.
THCN: Cảm ơn ngài Phượng Hoàng quan tâm lời em nói. Quách Tĩnh, Hoàng Dung thân mến, Bồ Câu bây giờ ghé sạp dưa hấu để mang vài quả lên chùa cúng dường. (đám trẻ vỗ tay vì biết sẽ được ăn chay và ăn dưa hấu giữa trưa hè nắng gắt, THCN xoa đầu một em bé ngồi cạnh bên, trìu mến như một người chị hiền) Có gì hai vị cứ gọi. Kính chào ngài Phượng Hoàng. A Di Đà Phật.
(nhạc đệm văng vẳng:
Bên em đang có ta, chúc lành em tương lai gấm hoa
Hát cùng em tâm linh thiết tha Cố Hương ngày qua...)
QT, HD, PH: A Di Đà Phật.
PH: Cám ơn hai vị. Lời Thầy giảng ta sẽ gắng nhớ. Còn chuyện ăn chay giải trừ oan nghiệp, ta cũng muốn biết thêm sau này. Thôi bây giờ có chuyện cần, hai vị có thể về kinh đô Hoa-Sinh-Tân gấp giùm ta? Việc thanh tra thành Bôn-sa, đành tạm gác lại.
QT: Thưa được, ngài Phượng Hoàng.
HD: (nói nhỏ) Quách huynh, còn việc Thịt Thiệt Hại?
QT: Để anh trình bày với Khưu trang chủ. Mình cầu nguyện nhe Dung nhi.
HD: Dạ được. (nói với Tể tướng) Ngài Phượng Hoàng, Hải Âu và Đại Bàng sẽ bay sang bên nớ, nhưng phải đợi sáng mai khi mặt trời lên mới được. Ngài còn có điều chi dạy bảo?
PH: Thôi được, hai vị về rồi ta bàn tiếp. Hình như CT ĐV TH 009 đang gọi ta ở đường dây bên kia.
QT & HD: Y lệnh!
PH: Bảo trọng nhe! Mình gặp sau. Ái chà, 1 giờ sáng rồi mà còn nóng như lò lửa!
(Điện thoại cúp. Đứng trên đồi cao của Khưu gia trang, QT & HD nhìn lên trời, ngàn cánh sao lung linh… Dường như Hành Tinh Xinh Xinh đang chiếu ánh sáng xuống Địa Cầu… Hương ngọc lan thoảng nhẹ trong gió… QT nhặt một cánh hoa ngọc lan rơi trên thảm cỏ nhung mềm, cài lên mái tóc người thương..)
Kỳ tới: Giã từ Bôn-sa…