Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 8)
Trên đường giong ruổi công tác ở thành Bôn-sa, Quách Tĩnh, Hoàng Dung dừng bước nghỉ chân khi hoàng hôn vừa xuống. Quách Tĩnh được Hoàng Dung cho biết nàng đã ăn chay và được trao cho Thuần Chay Chân Kinh. Sau khi đọc qua TCCK, được biết những nguy hại của việc ăn thịt cho sức khỏe của một người tu tập võ công, Quách Tĩnh cũng quyết định ăn chay theo Hoàng Dung.
Tại nhà hàng chay Thiên Quán, Hoàng Dung tình cờ gặp Tiểu Yến, một tiểu thơ trốn nhà ra đi vì cứ bị gia đình bắt ép ăn thịt bò sống, tiết canh, cháo huyết, với ý nghĩ những món này bổ dưỡng, sẽ giúp cho tiểu thơ khỏe mạnh, giúp mẹ cha cáng đáng gìn giữ gia tài. Quách Tĩnh, Hoàng Dung và Tiểu Oanh, bạn của Tiểu Yến, an ủi và đưa Tiểu Yến về Khưu gia trang, dọc đường có chú Khuyển Ca, bạn thú của chàng Vương tiểu nhị, tháp tùng.
Khưu trang chủ và phu nhân mời Quách Tĩnh, Hoàng Dung ở lại dùng cơm tối, và gọi quản gia là một người máy tân thời tên gọi Lý Rô để dặn dò. Trong khi chờ đợi, Khưu trang chủ mời Quách Tĩnh uống rượu, nhưng Quách Tĩnh nói chàng không uống rượu. Hoàng Dung cũng cho biết uống rượu mang nhiều bệnh tật như đau gan, thận, ung thư, v.v và giảm tuổi thọ. Thấy Khưu phu nhân lo lắng, Khưu Bình Phong trang chủ hứa sẽ chừa rượu. Mọi người vui mừng vỗ tay. Ngay lúc đó, quản gia Lý Rô bước vào phòng khách.
(Để xem các kỳ trước)
Khưu trang chủ: Sao lâu vậy con?
Lý Rô: Dạ, Rô xin lỗi chủ nhân.
Khưu phu nhân: Rô, đã bảo con đừng gọi là chủ nhân. Chúng ta chỉ có một Chủ Nhân duy nhất.
KTC: À, phải rồi, thêm nữa, ta không nên có lòng phân biệt. (Khuyển Ca vẫy đuôi, tỏ vẻ tán đồng) Con bận gì mà bây giờ mới dời gót… sắt lên phòng khách?
LR: Thưa ông, chẳng là như vầy.. (cảnh LR hồi tưởng)
(Rô vừa dợm bước rời văn phòng làm việc, chung quanh có rất nhiều mản ảnh để kiểm soát biệt thự 22 gian phòng và 8 dãy hành lang, bên ngoài là hồ bơi, vườn cây ăn trái, vườn hoa trồng loại hiếm quý, nhà thủy tạ uống trà và ngắm trăng, ngọn đồi cao nhìn xuống biển)
Tiếng kêu: Tít, tít, tít…
R: Gì vậy ta? (Nhìn quanh quất, rồi chợt nhớ ra) À, báo động tới giờ uống thuốc cao máu! Sức khỏe không phải chuyện đùa! Thôi mình uống thuốc trước cái đã rồi hẳn đi.
(bấm nút ở cổ tay trái, hai viên thuốc trắng trong mâm nhỏ được đưa ra, Rô nhón bỏ vào hộc ngang tim, đậy nắp sắt lại, vỗ nhẹ hai lần)
R: Xong!
Tiếng kêu: Te, te, te…
R: Gì nữa vậy cà? Hôm nay làm chi mà giống hướng đạo sinh đánh Morse thế!
(cả người Rô đèn chớp lấp lánh)
R: Ồ, tài liệu đang “ấp”… Chắc cũng nhanh mà! Để xem hôm nay Việt Nam Ăn Chay và Pháp Hỷ Thực có gì lạ không chứ!
Tiếng kêu: Tít, tít, tít, te, te, tò…
R: Ồ, có một hành tinh cũng đang muốn tải thông điệp. Không sao, mình thực hành Tâm Địa Pháp Môn như bài giảng mà Tuyết Hỷ cô nương chép lại. Thân thiện chấp nhận! (nói kéo dài, kiểu như “Thánh hoàng vạn tuế!”)
(một hồi sau) R: Ái chà, thông điệp dài à nhen! Bây giờ mình đâu có bấm nút lùi bắt-sì-bết được. Thôi, ráng chờ một chút. (ngồi đợi một hồi, ngủ gục)
Tiếng kêu: Tò, tò… Te te! Xong đấy! Chúc mừng bạn!
R: (giật mình thức dậy) A, được rồi. Tuyệt vời, tuyệt vời! Í, nãy giờ mà gần một canh gà “chicken soup for the soul” rồi! Mình phải ra ngoài phòng khách mau mau kẻo chủ nhân chờ đợi. (vừa đi vừa nhảy theo điệu nhạc “Beat It” của Michael Jacson)
(trở lại cảnh ngoài phòng khách)
R: Dạ chuyện là như vậy. Hình như kỳ này "ấp” nhiều hơn mọi khi! Chắc có gì quan trọng.
KPN: Gà răng mà ấp, Rô nì!
KTC: “Ấp” là tải lên (up, upload) đó mà! Thôi Sáo đừng nói chuyện gà với rô ti nữa, anh đang đói bụng lắm rồi.
KPN: Em biết. Rô, con bảo gia nhân dọn thức ăn ngon cho chúng ta đãi khách quý nhé!
R: (cúi đầu chào Quách Tĩnh, Hoàng Dung) Dạ được.
KTC: Rô, con dọn thịt bò nè.
Tiếng kêu: E… (kiểu câu trả lời sai trong các tiết mục đố vui, hoặc giống game over trong các trò chơi)
KTC: Gì kêu vậy? (không đợi câu trả lời, nói tiếp) Thịt heo nè.
Tiếng kêu: E…
KTC: (nhìn quanh) Quái lạ! Gì vậy Rô? Có phải từ con ra không? Chắc hôm nay con lên in-tơ-nét, trúng gì không tiêu rồi phải không?
R: Dạ…
KTC: Ta đã bảo, con có lên in-tơ-nét chơi thì cũng phải biết lựa bạn. Vào những nhà đàng hoàng, văn hóa thanh tao, tư tưởng tích cực… Còn nhớ lời ta dặn không?
R: Dạ còn.
KTC: Con nhớ gì, nói ta nghe?
R: Dạ ông bảo “tiêu cực là cực, tiêu!”
KTC: Phải đó! Rồi hôm nay sao ta đang nói chuyện mà con e e hoài vậy?
R: Dạ.. dạ… dạ.. tại… tại… ấp mới!
KTC: Ấp mới thì có chi mà con phải ấp.. úng? Chuyện bình thường mỗi ngày của con mà!
R: Dạ tại mới có thông điệp từ hành tinh xa…
Mọi người: (ngạc nhiên) Ồ!…
Kỳ sau: Hành tinh xa đã “ấp” thông điệp gì cho quản gia Lý Rô?