Saturday, June 12, 2010
Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 2)
Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay Hồi 2
(Hòa Bình viết tặng chúng ta cho vui)
(Tiếp theo kỳ trước)
Hồi 2:
Quách Tĩnh, Hoàng Dung vào Thiên Quán
Gặp tiểu nhị bàn luận thực đơn chay
(QT, HD bước vào Thiên Quán, bên trong tiếng nhạc văng vẳng)
HD (đưa mắt nhìn quanh): Mình ngồi gần cửa sổ nhe Quách ca!
QT: Được, Dung nhi, mình quyết định vậy đi.
(Hai người ngồi vào bàn)
HD: May là còn chỗ này. Hôm nay thứ bảy, ở đây đắt khách quá!
QT: Không khí thật là nhộn nhịp đó.
HD: Tiểu nhị!
TN (chạy tới): Dạ, dạ có em.
QT: Ở đây anh có món bò xào Mông Cổ không?
TN: Dạ thưa, quán ở đây toàn chay.
HD: Biết rồi. Ý đại huynh ta nói bò xào chay đó mà. Chứ ở đây gọi là gì?
TN: Dạ, dạ, xin lỗi khách gia. Em cũng mới làm ở đây thôi. Xin thứ lỗi, thứ lỗi.
QT (cười hiền thông cảm): Không sao đâu. Chuyện nhỏ! Vậy quán này có món gì ngon thì mang ra nhé. Hôm nay là ngày ăn chay chung đầu tiên của hai chúng tôi, nên tôi muốn đặc biệt đãi tiểu cô nương đây.
TN: Dạ, dạ, chúc mừng, chúc mừng nhị vị ăn chay. Dạ cô chủ em ở đây nấu ngon lắm. Nhưng cô gọi bò, gà, heo.. thành tên khác.
HD: Là sao?
TN: Dạ, cô bảo thịt không phải để xào, chiên, kho, hay nướng. Cô chủ em bảo là mình đâu có nói “thịt người xào sả ớt,” thì cũng không được gọi mấy thịt kia…
QT (nghe nói thịt người bỗng thấy ớn, liền lắc đầu): À, thôi thôi, tiểu nhị, chúng tôi hiểu rồi. Tôi không dám gọi là thịt gì nữa đâu.
TN: Dạ, em xin lỗi quý khách.
HD: Đâu có gì! Cô chủ của anh nói hay đó! Bổn cô nương khá khen! Vậy chứ nàng gọi là gì?
TN: Dạ, cô chủ em dạy, dùng chữ phải cho cao thượng, ăn vào đầu óc mới trong sáng…
QT (cười sảng khoái): Ha…ha, không ngờ đất Nam Ca lại có những bậc cao thủ, khâm phục, khâm phục!
HD: Dùng chữ cao thượng.. Tiểu nhị, ngươi nói thí dụ xem sao.
TN: Dạ để em ráng nhớ. Em quên hoài.. Mấy tháng nay nhờ ăn chay mới sáng trí hơn xưa, chứ lúc trước em tối dạ lắm. À, như vầy.. Thường thì bò là Bác Ái, gà là Giác Ngộ, heo là Hỷ Lạc, tôm là Từ Bi, cá là… cá là…
HD: … là Chuyên Cần, phải không?
TN: Dạ, dạ, đúng rồi. Ủa, sao cô nương biết?
HD (cười): Có gì đâu! Trên bảng sau lưng anh có ghi món Lẩu Chuyên Cần kìa!
TN: Dạ, dạ, đúng rồi, cô nương có thiên nhãn nhìn xa!
HD: Không dám đâu! Thôi cám ơn anh vui tính giải thích nãy giờ. Cứ dọn ăn cho chúng tôi nhé!
TN: Dạ em đi ngay! (quay đi)
QT: Dung nhi à, em đi cả ngày có mệt không? Em rửa tay trước khi mình ăn tối nhe!
HD: Quách huynh, người ta nói muốn biết thức ăn có sạch hay không thì phải vào nơi… rửa tay. Để Dung nhi xem cô chủ này nói hay mà có làm giỏi không nhé! (nhìn QT trìu mến, rồi ra đi)
QT (nghĩ thầm): Ha… ha… Đúng là Dung nhi! Ta rửa tay thì chỉ biết rửa tay thôi!
Kỳ sau: Thiên Quán có sạch không, và ai là cô chủ nơi đây?